Phía rừng có mặt trời lên
Chẳng có rừng đêm ở Drăng Phôk
Thức dậy khi mặt trời mọc
Rừng sáng lên lấp lánh những giọt sương
Lặng thầm lan tỏa mùi hương
Hoa mới nở trên cành cây cao vút
Đất đai còn ẩm ướt
Chút tình bâng quơ rung động trong lòng
Ngủ một đêm trong căn nhà giữa rừng
Thấp thoáng bầy trâu sáng ra đẫm nước
Thấp thoáng người đi trong sương còn ướt
Người đi nương - nương ở bên rừøng
Như khách lãng du chẳng vội vàng
Chúng tôi bấm máy như nhà nhiếp ảnh
Những thân cây rừng mặt trời soi đỏ ửng
Có cô gái nào má hồng soi gương
Về với rừng - chẳng phải rừng đêm
Rừng buổi sáng - sương bay - mặt trời lên
Uống ly rượu này
Với thịt bò và lá đào non
Ama Phương mời chúng tôi
Buôn Đôn đang mời bạn
Trước con đường bầy voi đang hóng nắng
Hay du khách về đi voi qua sông
Mùi nương rẫy - nhà sàn thuộc về rừng tất cả
Những con người vui tươi với khách
Như người bạn lâu ngày ghé thăm quê
Ngày ở rừng
Chờ một câu ca
Ché rượu cần vút cong đôi bạn
Người con trai Lào uống xong ngẫm nghĩ
Ngôi làng mình thêm một ngày vui
Chờ điệu lăm vông - chờ một nụ cười
Phía rừng có mặt trời lên
Xanh tươi từ phía xa đồng cỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét