Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

SỐ: 247 - giới thiệu chân dung Nhà văn TRÚC HOÀI







Tên thật: Nguyễn Trúc      
Sinh năm: 1942
Quê quán: Bình Định
Hội viên Hội Văn hc-Ngh thut Đắk Lắk
Tác phẩm và giải thưởng:
- Từ những tháng năm. (Thơ, NXB Hội Nhà văn 2 tập)
- Vượt dải Trường Sơn. (Nhật ký và truyện ngắn, NXB Công an nhân dân, 2007). Giải C, Giải thưởng Chư Yang Sin lần thứ nhất của tỉnh Đắc Lắc.
- Từ sông Krông Bông, Tiểu thuyết, NXB Công an nhân dân. Giải  C, giải thưởng của Liên hiệp các hội VHNT Việt Nam, 2012.
- Bộ ảnh tư liệunghệ thuật  “ Việt Nam – Đất nước tôi ”, gồm 150 ảnh.
Tâm niệm:
Kết duyên cùng CÁI ĐẸP thuở ấu thơ
Không thề nguyện cũng thủy chung đến giây phút cuối.
(Trích bài “ Giải bày với hoa” của TH)





Chúng tôi gác
cho cô ấy tắm




Chúng tôi gác cho cô ấy tắm
Ở chiến trường này chuyện thế chẳng lạ đâu




Mùa khô, mùa khô dòn lá cánh rừng dầu
Cháy sém đồi tranh, núi đá ong nhả khói
Tìm nơi đóng quân chúng tôi len lỏi
Đến với từng cái mạch, cái khe
Có những khi vui sướng đến hả hê
Chợt gặp vũng nước voi đầm còn sót lại
Cả trăm người, con trai và con gái
Dân công, bộ đội quây quần
Mỗi mùa khô có biết bao lần
Bọn biệt kích rình chúng tôi ở nơi có nước
Vài phút sau chúng tôi hứng được
Những trận bom sạt núi đá tai mèo
Những trận pháo điên cuồng cấp tập bồi theo
Rồi trực thăng ầm ầm đổ quân vây bủa
Có đêm lạnh chúng tôi nổi lửa
Thám báo ém quân tập kích bất ngờ
Còn hôm nay, vào lúc tờ mờ
Đội công tác năm người về tập kết
Đêm hoạt động khiến chúng tôi thấm mệt
Và cô gái cần một mạch nước xa xa
Chúng tôi âm thầm ôm súng AK
Hai đứa hai đầu gác cho cô ấy tắm

Trên bầu trời phản lực gầm như sấm
Trực thăng bay theo những đội hình
Pháo tầm xa đã dội ình ình
Một ngày hành quân Mỹ bắt đầu rồi đấy

Từ suối hiện lên
                     hiện lên
                                 cô gái ấy
Tóc hứng gió rừng, vai vác khẩu AK
Súng nổ ran trảng cỏ trước rừng già.
                                   
                                                                                     Những ngày ác liệt, 1972
Chắc anh chết



Em bảo mạng anh sao lớn quá
Bom đạn chiến trường bao bận tránh anh
Nhưng em ơi, điều này thì không lạ
Chắc anh chết chìm trong biển mắt long lanh.
                                                             


2 nhận xét:

  1. Em sang thăm anh , ko biết bình thơ đâu , cuối tuần ấm áp yêu thương anh nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn đã vào trang Blogger của Tạp chí Văn nghệ Chư Yang Sin - Cơ quan ngôn luận của Hội Văn học Nghệ thuật Đắc Lắk. Chúc bạn có ngày nghỉ cuối tuần như ý!

      Xóa