Quà của mẹ
Kính nhớ mẹ
Đi chợ về hay mua mía re
Răng mẹ đều hạt na nhưng nhức
Quà cho chúng con là bánh đa, bánh đúc
Hay chiếc kẹo vừng, kẹo bột nhỏ nhoi
Kẹo bột, kẹo vừng, bánh đúc, bánh đa ơi!
Trang quá khứ lật tìm, gặp quê nghèo xơ xác
Chợ Chuông, chợ Cao, chợ Cầu, chợ Vác…
Phiên chợ nào cũng bánh đúc, mía re…
+
Nắng đồng chiêm thay trâu kéo bừa
Hơn mười tuổi cầm gióng bừa, con khóc
Đối mặt với gian lao nặng nhọc
Con ốc, con cua đè mẹ còng lưng
Từ chiến trường về nước mắt rưng rưng
Mẹ thương tuổi thơ con, thường nhắc:
Mày đi học chỉ có quần nâu rách
Gió lật phật phành – tê suốt đời con
Cuộc đời đâu có được vuông tròn
Nên hay nhớ những ngày khốn khó:
Nhà địa chủ liêu xiêu đầu gió
Và những đêm khóc thầm thương những đứa con xa
Mẹ ra đi vào tuổi tám mươi ba
Tròn một giáp cha con đợi mẹ
Thì một nửa buồn vui san sẻ
Đau cõi dương mà thanh thản đường mây
Già nửa đời mới hiểu quà quê
Chắt vị ngọt từ mía re gầy guộc
Và bánh đúc, bánh đa, kẹo vừng, kẹo bột
Dễ bẻ, dễ chia cho đủ ngọt bùi!
Đầu tháng 11 – Canh
Thìn (12-2000)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét