Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

SỐ: 245&246 - tác giả NGUYỄN HƯNG HẢI





Con trâu


Hết xuống ruộng lại lên bờ
Lên bờ xuống ruộng bao giờ mới thôi
Cổ mang ách đã lâu rồi
Rơm khô trước mặt, tay người phía sau

Nông thì nhẹ, nặng là sâu
Lưỡi cày đi thẳng, con trâu đi khòm
Đi từ lúc vẫn tối om
Trở về khi đã không còn một ai

Xiết vòng qua cổ, qua vai
Hoàng hôn rướm máu, ban mai sưng vù
Đã quen xuống ruộng lên bờ
Thản nhiên như chửa bao giờ thản nhiên!

Cả đời bùn đất lấm lem
Vảy đuôi để rũ cho quên sự đời
Sạch rồi vẫn kiếp trâu thôi
Rơm khô trước mặt, tay người phía sau?

Việt Trì, ngày 8.12.2012

2 nhận xét:

  1. "...Đã quen xuống ruộng lên bờ
    Thản nhiên như chửa bao giờ thản nhiên!

    Cả đời bùn đất lấm lem
    Vảy đuôi để rũ cho quên sự đời...."
    .....
    Con vật thì đành chấp nhận cái kiếp làm .... trâu!
    Con người chúng ta.....???

    Trả lờiXóa