Đông vắng người
Lập đông quỳ gởi nắng vàng
Cô liêu gác vắng ngỡ ngàng chắn song
Người đi con phố đợi mong
Chiếc hôn gởi gió rồi không lối về
Chiều buồn con nhện giăng tơ
Hoàng hôn lẫn bóng ngẩn ngơ cánh chuồn
Đêm đông giá lạnh sương buồn
Trăng tàn mấy độ gió luồn qua song.
Đà Lạt
1996 – BMT 2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét