Nợ con lời ru
Mẹ vào buôn gieo cái chữ cho làng
Con nửa tuổi mẹ gửi về quê mẹ
Nơi mẹ sống trọn thời son trẻ
Nơi làng chài có cuộc sống nổi trôi
Dẫu rất gần mẹ vẫn thấy xa xôi
Đường thông thoáng vẫn chừng như cách trở
Đêm mẹ thức với trở trăn sách vở
Lời ru xóm giềng rưng rức nhớ nhung
Thương hai phương quặn thắt cõi lòng
Giường một chiếu đơn càng thêm quạnh vắng
Phòng chật hẹp nhưng mẹ nghe trống rỗng
Biết bây giờ con đã ngủ hay chưa
Mẹ phương rừng
Cha phương biển
Cách chia
Đời rộng quá bước chân thì lại ngắn
Tình yêu lính mấy khi hình phẳng
Đi hết thời trai chưa tới ấm nồng
Hết ngóng phương con lại ngóng phường chồng
Mai khôn lớn đừng buồn mẹ nhé
Đất nước quê hương cần tài trai trẻ
Con ở với bà
Mẹ nợ lời ru.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét