Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

SỐ: 247 - tác giả BÙI THỊ NGỌC BÍCH





Phút lặng thầm


Đứng trên đỉnh tháp chon von
Hương trầm tỏa ngát lòng con rối bời

Ướt đầm tiếng gọi mẹ ơi
Con đi vun đắp cây đời mãi xanh…

Mai sau cho quả ngọt lành
Nhớ thầm dáng mẹ hóa thành lời ru.
Ngày giỗ mẹ
    Đà Lạt, tháng 1/2011

6 nhận xét:

  1. "...Tình người không dửng không dưng
    Mẹ như đất để cây rừng vây quanh...
    Mẹ như cây cụt hết cành
    Bức phù điêu chớp sáng hình cháu con..."

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn bạn đã ghé thăm, Chúc buổi tối ấm áp tràn ngập yêu thương

    Trả lờiXóa
  3. EMT sang thăm bạn ; chúc bạn tối ấm áp bên gia đình .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn Thu Yen Vu đã ghé thăm. Đây là trang Blogger của Tạp chí Văn Nghệ Chư Yang Sin - cơ quan ngôn luận của Hội Văn Nghệ Đắk Lắk

      Xóa