Lá rơi
Hoa trong gương
Trăng trong nước
Lá gội vườn mong ước
Chim gọi mùa thiên di
Lòng người chao đảo
Có khi
Ta muộn màng như cổ tích
Nước trăm độ sôi
Lửa nghìn độ nóng
Trái tim ta
Hồn nhiên và quặn đắng
Nhẹ tờ thư rơi
Bồng bềnh như sương khói
Ta đốt đời ta
Treo mình lên ngọn núi
Giam mình đáy biển san hô
Mà bờ bến
Mịt mờ
Có ai về một chiều lá đổ
Cho ta hong lại tờ thơ.
Tháng 2/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét