Cà phê sữa
Ngọt như môi em tình đầu
Níu chân đi về mỗi sớm
Cô nhỏ đồng tiền má lúm
Làm hồn trai núi ngẩn ngơ
Em đi rơi những vần thơ
Tôi về nhặt nhạnh câu chữ
Nửa đêm thao thao thức thức
Ngồi viết thi tứ ngổn ngang
Thời gian trôi rất vội vàng
Một hôm tìm về chốn cũ
Quán đấy mà người đâu nhỉ
Cà phê…
Giọt…
Giọt…
Bâng khuâng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét