Tác giả LÊ THỊ MINH NGHIỆM
Một thời
Một thời tóc chấm bờ vai
Mắt đen, môi đỏ cho ai thẫn thờ
Một thời chỉ mộng với mơ
Sáng vui chim hót, chiều ngơ ngẩn buồn
Một thời nước mắt lạnh tuôn
Người đi chớp bể mưa nguồn người ơi!
Dấu chân người của riêng tôi
Buổi chiều hôm ấy mưa rơi nhạt nhòa
Buổi chiều hôm ấy người ta
Có còn nhớ đấy, hay là đã quên?
Tôi như một giọt ưu phiền
Lặn trong ký ức một miền cô đơn
Một thời nhòa nhạt phấn son
Thân như cánh nhạn dập dồn bão dông
Tất cả có. Tất cả không!
Còn ư? Một hạt bụi hồng lửng lơ
Xa rồi thời mộng với mơ
Để tìm ra một bến bờ riêng tôi…
Một thời xa ấy chia đôi
Nặng lòng chi nữa, người ơi nói gì?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét