Mưa chiều Ban Mê
Những vòng xe em trôi không định
Chiều bất chợt rơi mưa
Ngả Sáu có người đứng sững
Bàn tay năm ngón ơ hờ
Có phải anh là bóng mưa bất chợt
Một ngày rơi xuống đời em
Để lại bao niềm nhung nhớ
Cho thơ với mộng êm đềm
Lớ ngớ
em lòng vòng
Ban Mê phố
Nên đánh rơi lắm chuyện vụng về
Mai trở lại anh ơi có gặp
Đừng cười em lốc ngốc nhà quê
Em giữ mãi mưa Ban Mê bất chợt
Như giữ anh giây phút gặp ban đầu
Dù tháng dù năm đi mãi
Em một mình đứng sững dưới mưa ngâu…!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét