Vườn đêm
Bóng đêm nhắm mắt
Em gần
Tựa chiếc lá trên vai
Tôi nhìn xác chết mùa đông
Tẩm liệm hương hoa hồng
Có tiếng khóc từ dàn âm thanh chảy máu
Tôi thảng thốt
Với làn gió mơ hồ dìu dặt
Em vô tình đêm bày biện trái cây tuyết
Cánh chim đại ngàn ngồi rụng cánh
Khuỵu chân trong khúc nhạc u buồn
Vườn không gian ngổn ngang đêm
La liệt trên lá những lân tinh nhảy múa
Nơi cội nguồn thánh thiện đang băng hoại
Trên đôi mắt em
Tàn phai những ảnh hình về người đàn ông bội phản
(Người đàn ông chưa một lần nồng nàn)
Bên dòng Vệ Giang
Trong bóng đêm
Em gần
Tựa như chiếc lá
Thòng xuống một lâu đài
Cửa vào lòng tin
Không có bóng dáng người bảo vệ.
5.2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét