Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013

SỐ: 248 - tác giả TRẦN VẠN GIÃ




Nhớ tiếng đàn cha pi

Tiếng đàn cha pi đêm đêm
Vọng theo bóng trăng trên rừng khuya mờ tỏ
Con đường xanh còn đó
Vậy mà anh lại bỏ đi
Ngoảnh mặt nhìn
Thương con suối bạc đầu chảy qua
Reo lời cô độc
Cuối bến chờ
Mười năm tình lỡ
Run run lời nói chia tay
Nơi góc bếp ngày xưa còn đỏ lửa
Nhớ tiếng đàn cha pi rất xa. Rất xa
Ơi khói bếp trong từng đêm xám bạc
Từng đêm khao khát
Vỡ òa trông nhau

Mười năm không trở về
Ở đây quanh quẩn trong thơ
Nhớ hơi ấm bếp nhà sàn
Bùng lên tiếng đàn cha pi dĩ vãng
Giữa thượng ngàn thăm thẳm bóng thời gian.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét