Đi tìm mưa nắng
mẹ tôi
Bao giờ
Mưa nắng chung đôi
Để nghe thiên cổ nói lời trăm năm
Mẹ đi
Nắng cũng phai thầm
Trời đêm mất cả ánh rằm trong tôi
Nhớ thương theo ngọn gió trời
Nén nhang tôi thắp khóc người cạn đêm
Nuôi con chân vẹt gối mềm
Nghĩ mà thương miếng trầu têm hao gầy
Nhọc nhằn rễ bám thân cây
Cành xanh mong mỏi đến ngày đơm hoa
Về nơi mưa nhạt nắng nhòa
Mới hay mẹ gánh phong ba đi rồi!
Chỉ còn lại mảnh áo tơi
Giữ dùm hơi mẹ cho tôi nương nhờ
Một mình rẽ nắng đồng trưa
Tôi đi kiếm mẹ...
Cơn mưa vỡ òa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét