Tác giả Hoàng Thiên Nga
Thơ đọc vào tai ngựa
Có
người sinh ra đời chỉ để làm thơ
Nếu
không, thật phí!
Có
vị chẳng biết làm gì
Bèn
múa bút vẽ thơ!
Vậy
nên có làn thơ bay bổng
Lẫn
đống câu lạch bạch vịt bầu
Những
ý thơ đọc thầm mà choáng váng
Giữa
mớ vần vè gân cổ xù râu
Có
hồn thơ như suối nguồn trong trẻo
Nắng
rọi vào từng kẽ đá rong rêu
Có
xác thơ như vũng sâu tăm tối
Lỡ
rơi vào, đầu óc mịt mù theo
Có
câu thơ như sấm truyền, bí kíp
Kẻ
sắp chìm vớ lấy ngoi lên
Có
tập thơ quẫy vờn mồi ngư nữ
Nhấn
thật sâu kẻ si dại, yếm mềm
Chỉ
đôi người bẩm sinh thi sĩ
Mà
biết bao ảo tưởng vơ nhầm
Ta
vất sách! Tót lên lưng chiến mã
Phi
ào ào, hít căng ngực gió xuân!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét