Ai còn nhớ
Rớt xuống từ bóng mây phiêu lãng
Từ một đời không tên
Từ một mùa không tên
Trên vực đá
Dưới tán khói rừng xa
Trong mong manh ngày tháng
Lấy khô khát mà xanh
Như mộng như mầm
Như hạt sương vắt kiệt những vì sao
Cuối chân mây tự thắp đóa ngày
Không phải sắc hồng lan mai huệ cúc
Là lửa thắm điệu ru nguồn cội
Trên vành môi khô trắng
Trên nét mặt ngác ngơ
Bằng nước mắt
Bằng máu tuổi thơm
Nở… rồi nở
Từng nở cuộc này đến hết
Nhưng trước một cơn xuân
Vẫn nụ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét