Là vợ
Có những lúc em thấy mình xa lạ
Giữa bốn bề quen thuộc hóa bơ vơ
Quả bóng xẹp vì mũi kim rất nhỏ
Cảm xúc đâu còn cho một ý thơ
Anh bảo ta hiểu nhau từ bấy đến giờ
Một chút cỏn con có gì đâu phải nghĩ
Em biết em là người vợ trẻ
Phải bền lòng xe chỉ luồn kim
Chẳng bằng lòng anh cứ nói với em
Lửa tình yêu đừng tắt dần vì những điều vụn vặt
Những cái lớn lao đựng những gì nhỏ nhất
Như giọt sương chứa hết cả mặt trời
Ta có nhau trong đời
Xin đừng để lạc
Trước ngả ba
ngả bảy…
con đường…!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét