Chuyện của cánh đồng
Tôi về nghe chiều ru mẹ
Bãi đồng nghẹn đắng ầu ơ
Nằn nì cỏ xanh bối rối
Vọng hờ gọi khúc thiên thu
Thôi nhé cánh cò trĩu gió
Lạc kiếp mình phía cơn mưa
Mảnh ca dao nào rách cũ
Che tôi một khoảng khô vờ
Thương lắm hai hàng cúc khuyết
Khạo khờ mẹ để lệch đôi
Mà câu lẳng lơ vãi vụng
Áo không níu nổi một lời
Chợt vỡ mảnh chiều luống tuổi
Gió xô nghiêng vạt nắng vời
Người điên oằn đau trở dạ
Một mình cuối bãi mồ côi
Và tôi… và mùa cỏ dại
Mọc xanh đồng úa ca dao
Khúc ru: khóc cười chắp lại
Rách sờn để sợi cỏ khâu
Chiều nay bãi hoang khẽ kể
Người điên, ngày gió vai trần
Đói lòng khoai hà lẫn đất
Tấm lành, miếng ngọt phần con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét