Thăm mộ Nguyễn Du
Non xanh trải khắp Tiên Điền
Cây rung ngàn lá dịu hiền vào xuân
Dừng chân rũ bụi phong trần
Đường vào cõi Cụ ấm dần tiếng chim…
Nghe đang thao thức trái tim
Từng đau bao kiếp nổi chìm nhân gian
Như đang rên rỉ tiếng đàn
Bốn dây rỏ máu… bao tàn tạ hoa
Khối tình gieo giữa phong ba
Nghìn năm nước mắt ướt nhòa đường tơ
Đoạn trường trong mỗi câu thơ
Để cho hậu thế sững sờ nhớ thương…
Tạ từ, con đốt nén hương
Trước dâng hồn Cụ sau thương phận Kiều.
Nghi Xuân, tháng 12.2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét