Trước biển
Suốt mấy mươi năm mê mệt với cánh đồng
Giờ lặn lội theo sông về gặp biển
Đến đại dương sông hiến mình mãn nguyện
Anh tần ngần choáng ngợp trước khơi xa
Nghe sóng xưa dìu dặt chuyện bây giờ
Đảo quần tụ cho nhau thành Trống Mái
Anh đơn lẻ giữa đa chiều sóng dội
Muốn gạn mình học biển tự làm trong
Thương trăng non nên tiếc buổi triều cường
Thoáng đâu đó lượn lờ cơn áp thấp
Anh lặng lẽ thả bước mình trên cát
Mà run run nhớ lũ phía thượng nguồn
Từng khát khao được lựa gió giong buồm
Giờ trước biển mới thấy mình vụng dại
Biết chăng em những bến bờ chói lọi
Chân trời nào không rình rập cơn giông
Chẳng bận tâm đâu hữu hạn – vô cùng
Những lập thể giữa dòng đời đồng hiện
Soi vào biển muốn dãi dề với biển
Để mai về mong biển cũng về theo.
Hạ Long, Thu.2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét