Ơi đảo chìm đảo nổi
Giữa 200.000 km2 chỉ 11 km2 thụt thò trên mặt nước
Như những cánh tay cố vươn lên nối đất với trời
Máu nước mắt mồ hôi
Đời nối đời
Góp hài cốt cho biển thêm nồng mặn
Mấy ai biết vì sao nơi đây trái bàng vuông chằn chặn
Những cụm phong ba nở bung cành hoa trắng
Bao lít nước ngọt nhường một khay đất rau xanh
Năm một mùa vui biển lặng yên lành
Mười thắc thỏm với tính khí thất thường bão giông vặn vẹo
Nắng gió quật liên hồi đến đá xanh cũng héo
Riêng những nụ cười lính trẻ vẫn xanh tươi
Trường Sa ơi
Còn một nhịp tim còn một con ngươi
Quyết không cho bất kỳ ai vô cớ xâm lăng dẫu một giây bóng tối
Và cứ thế người theo sóng biển Đông ôm đảo chìm đảo nổi
Chìm để lắng sâu
Nổi để nâng tầm…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét