Đường biên
Bên kia đường biên tay em
xanh rớt ngày cơn bệnh
những lông tơ run lên
Thức dậy như loài sâu
trên thảm lá lỗ chỗ vết cắn
bữa tiệc thời gian mặt người
thừa mứa
Bên kia đường biên ngày mưa
loài tứ diện lan tươi màu
cuối đông tôi
giọt giọt môi em
Bên kia không cùng
là hư ảo
tháng năm cứ mù khơi
bầy thiên di mù biệt
trên đỉnh thê hà lê thê mắt em
đầy chân trời
quê xứ
Bên kia là cận cảnh
bắt đầu những giả vờ phố thị
sự mù màu lặp lại
khép và mở từng góc cắt ngoạn mục
Phía bất ổn của rừng
những gió chết từng reo
qua vòm xanh xưa biến mất
dưới hốc muồng già trăm năm sét đánh
nứt toác một thế giới
mưa sâu xanh
trên diện tích trống không
kết thúc một bắt đầu
những khoảng nhòe không còn biên giới
chết đi để bắt đầu
trong lớp lớp hồi sinh.
15.01.2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét