Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

SỐ 261 - tác giả VƯƠNG TRỌNG



Xa em rồi, đêm mưa

Xa em rồi đêm mưa
Mưa là khi đất, trời gặp gỡ
Mưa là khi đất, trời trao hơi thở
Anh lẻ loi giữa sum họp thiên nhiên

Gió là người khách chưa quen
Sao đợi gió hàng cây nín thở?
Biết ngọn gió chẳng bao giờ chịu ở
Sao lòng cây chẳng thể thờ ơ?

Xa em rồi đêm mưa
Cơn mưa lớn nói niềm khao khát lớn
Trời tâm sự với đất bằng tiếng sấm
Đất mê man rên rỉ tiếng côn trùng

Cơn mưa tạnh, trời lặng yên ngủ trước
Cơn mưa tạnh lòng đất vẫn thức
Để anh nghe tiếng ếch nhái như sôi
Tiếng đối đáp khu vườn thêm rậm rạp
Anh một mình, ếch nhái cũng thành đôi!

Sao ta không to lớn tựa đất trời
Sao ta không nhỏ nhoi như loài vật
Ta chỉ là ta để đêm nay xa cách
Lẻ loi nằm giữa cô quạnh đêm mưa!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét