Mẹ ơi
Ngực trần hứng gió heo may
Pơ lang ứa nụ đỏ cay khói chiều
Chân trần vách núi liêu xiêu
Nghiêng gùi Mẹ cõng nắng chiều về sân
Trụ niềm đau tõe bàn chân
Quai gùi lõm vẹt vai trần Mẹ ơi
Giữa buồn đau
nửa cuộc đời
Chắt chiu gom nhặt nụ cười tặng con
Bếp nghèo sưởi nỗi cô đơn
Lời ru Mẹ
sưởi nỗi buồn tháng năm
Gom từng sợi thức thâu đêm
Nối đời Mẹ – với đời con – với đời
Gian nan thuở ấy xa rồi
Khóe mắt Mẹ
rạng nụ cười trong veo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét