Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

SỐ: 253 - tác giả ĐẶNG BÁ TIẾN


Tác giả ĐẶNG BÁ TIẾN

Tiễn bạn
Thương nhớ Nguyễn Phi Trinh

Bạn đi rồi
chúng tôi cũng đang đi
chỉ là trước sau thôi mà…
bạn hỡi
đời là vậy
tất cả đều cát bụi
tất cả rồi… “chín suối”… mà thôi!

vậy nên bạn đi đi
đừng luyến tiếc chi đời
luyến tiếc chi kiếp người làm ngựa gỗ*
dẫu phi vã mồ hôi cũng chỉ nằm một chỗ
dẫu hò hét, khóc cười duyên số cũng vậy thôi!

trời đã bắt chúng ta làm lũ ngố ở trên đời
chỉ biết yêu thơ, yêu người rồi tự sướng
ly rượu nhắm với vần thơ – hồn ngất ngưởng
rồi vỗ đùi… ngỡ bay bổng tận trời xanh

tôi với bạn hai quê, nhưng chung một lòng thành
lấy chữ nghĩa làm điều tâm hợp
lấy khát vọng về cuộc đời cao đẹp
để gặp nhau bên chén rượu buồn

chén rượu đắng cay thế thái nhân tình
dẫu uống muôn lần chẳng bao giờ cạn
nên bạn cười, bạn lên cơn hờn giận
bạn mắng người đời, nhưng ai trách bạn đâu…

bởi chúng mình đã quá hiểu nhau
bởi bè bạn đã “nằm lòng” tâm bạn
cái thằng bạn cứ ngỡ là ngạo mạn
lại là thằng nước mắt mau rơi…

thôi… nói sao hết những kỷ niệm trong đời 
bạn cứ đi đi xin đừng vướng bận
con ngựa gỗ dẫu còn đang lận đận
mình tin một ngày nó sẽ cất cánh bay…
                                                                         BMT 11.9.2013  


(*): Con ngựa gỗ - bài thơ hay nhất của Nguyễn Phi Trinh


2 nhận xét:

  1. vậy nên bạn đi đi
    đừng luyến tiếc chi đời
    luyến tiếc chi kiếp người làm ngựa gỗ*
    dẫu phi vã mồ hôi cũng chỉ nằm một chỗ


    Ai bắt các anh làm trâu làm ngựa
    Sao không làm cánh én tự do

    Bả LỢI-DANH trói buộc các anh ư???

    Trả lờiXóa