Chân dung tự họa
Đêm nằm nghe gió thổi
Tưởng như sóng biển
gào
Chút bụi trần lưu lạc
Bóng lau trên đồi
cao
Nâng chén tình sông
núi
Biết rót về phương nào
Bạn cũ giờ vạn dặm
Lá rơi kín vườn đào
Câu thơ không chở nổi
Vệt nắng chiều xôn
xao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét