Hiu quạnh phố
Ngồi đây muôn phố sầu
lãng đãng
Nghe một khúc mưa đã
chạnh lòng
Đêm qua gió rít vào giấc
ngủ
Sáng nay se lạnh cả hư
không
Đường xa cố quận thèm
tiếng mẹ
Một giọt mưa thôi cũng
nhớ nhà
Ta gặp một bông hoa ngõ
nhỏ
Ủ rũ con đường sáng
mai ra
Ở đây muôn phố sầu trống
trải
Đơn gối đơn chăn sự độc
hành
Ngày trôi có biết bao
tự sự
Rượu chẳng ai thân để
tâm tình
Trường giang trường dặm
mười năm lẻ
Có vẻ tiêu điều một tráng
ca
Cuộc đời hoang hoải trôi
đi mãi
Bao lâu mà đã cạn con
người?
Sao mà hoang vắng,u buồn thế
Trả lờiXóaCó phải nơi nào ở Tây nguyên ?
"phố sầu trống trải" "tiêu điều" quá
Bạn hãy xin về quê Hưng Yên!