Cảm xúc ngày
chiến thắng
Trưa ba mươi tháng tư
năm một chín bảy lăm
Tôi còn nhớ như in
Giọng nữ phát thanh
viên Đài Tiếng nói Việt Nam rành rọt:
Mời đồng bào và các
bạn nghe bản tin đặc biệt
Mười một giờ ba mươi
phút trưa nay
Cờ Giải phóng tung
bay trên nóc dinh Độc lập
Chiến tranh đã kết
thúc!
Mọi người bật khóc
Tiếng reo mừng òa khắp
xóm thôn
*
Ngày Thống nhất – đằng
đẵng ba mươi năm
Đất nước chìm trong
bom đạn
Bao lứa trai làng ra
trận
Mấy người trở lại hậu
phương?
Chiến tranh liên miên
Những người mẹ ngóng
con còng lưng sau cánh cổng
Những người vợ chờ
chồng bao năm đằng đẵng
Những đứa em thầm lặng
mong anh…
Bây giờ đã hết chiến
tranh
Không còn đạn bom,
chết chóc
Nhưng nỗi đau chẳng
thể nào nguôi được
Bao chiến sĩ gửi mình
trong lòng đất
Chưa một lần nhìn thấy
nắng quê hương?
Mẹ già mòn mỏi ngóng
trông
Vợ con quặn lòng thương
xót
Đồng đội nhắc tên nhòa
trong nước mắt…
*
Ba lăm năm sau ngày
giải phóng
Đất nước đổi thay
Con tàu Việt Nam tiến
ra biển rộng
Trong hành trình đi
tới tương lai
Hãy mang theo khát vọng
của những con người
Ngã xuống trước bình
minh chiến thắng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét