Một mình uống
rượu ngày xuân
Rượu nồng nhắm với thời
gian
Nửa trơ cảm xúc nửa
tan nát lòng
Vui buồn cụng với mênh
mông
Mà say say đến tận cùng
chưa thôi
Rượu nồng, tôi uống với
tôi
Giọt cay, giọt đắng xẻ
đôi nỗi niềm
Một mình uống với vô
duyên
Người dưng ván sắp đóng
thuyền sang sông
Tôi buồn uống cạn dòng
sông
Để cho người ấy mãi không
cập bờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét