Xa nhau theo mùa
Nắng gió cao nguyên bắt
đầu
Anh nghiệt ngã
Tại niềm yêu châm lửa
Đốt lụi tàn mùa khô
Ngọn gió trêu anh
Trò đùa ấy sao mà ác độc
Ném tới tấp tới tấp
Vào anh…
Những nắm bụi bazan không
màu
Sắt se anh cỏ gầy
Ngằn ngặt anh suối khát
Mỏng manh nắng, làm
sao anh vịn?
Lang thang mây không
ghép được mảnh lòng
Con ve sầu tự thiêu trên
dàn nhạc lửa
Và u ám những lòng
thung đen đúa
Và xơ xác những đại ngàn
táp úa
Đang già nua trước ngày
cổ thụ
Đặt vào anh câu hỏi khó:
“Duyên phận hay sự lỡ
lầm?”
Em kỳ quái vật thể vũ
trụ
Cháy rực những mùa khô
anh
Lửa mặt trời chạm khắc
Rồi vẫn phải xa nhau
theo mùa…
Đắk Lắk, mùa
khô 2010 – 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét