Trăng rừng
Tặng Nga
Em mang cái chữ lên rừng
Mười năm đèo dốc trập trùng gió mây
Trường xiêu, nặng gánh vai gầy
Lớp vài chục cháu lúc đầy lúc hao
Nhớ quê xa đến cồn cào
Hè về em lại nao nao nhớ trường
Nhớ từng ánh mắt thân thương
Sáng đến lớp, chiều lên nương vai gùi
Đêm về đuổi ánh trăng rơi
Củ mài, củ sắn ngọt bùi đùa reo
Bóng cô giáo tím lưng đèo
Đẹp như một mảnh trăng treo cuối ngàn
Mười năm nhịp trống rộn vang
Bảng đen, phấn trắng, nét vàng mà say
Tuổi xuân em gửi nơi này
Bao trang lứa đã sum vầy ấm êm
Hằng đêm thao thức hằng đêm
Mở trang giáo án tay mềm mại đưa
Ngoài hiên rỉ rắc giọt mưa
Tiếng chim “chóp bóp” cũng vừa sang canh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét