Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

SỐ 259 - tác giả NGUYỄN TRỌNG LUÂN



Bình độ

Bạn nhắc bình độ này bình độ kia
Tôi nhớ bình độ bạn tôi vùi xác
Khi chưa ra khỏi làng tôi chỉ biết làng tôi nhiều cò nhiều vạc
Ngọn đồi có ngôi trường giữa làng bình độ là chi?
Thế rồi tôi đi
Tuổi mười tám đôi mươi chúng tôi lên phía bắc
Sau lưng tôi mùa xuân ấm đang về
Sau lưng tôi làng quê xanh lại lũy tre
Ba mươi năm cha anh tôi đi đánh giặc
Những bình độ tôi qua cao dần về phía trước
Bình độ là thế ư?

Tôi học được trong tầm pháo giặc
Ngọn núi dòng sông của Tổ quốc mình
Có tên có tuổi
Có cân nặng chiều cao như con người hiện hữu
Bình độ là đây
Bình độ mang riêng hương sắc cỏ cây
Bình độ có buồn có vui như chúng tôi lính chiến
Ở bình độ này nhắc bình độ kia kỉ niệm
Ngọn núi con sông rừng rực những tâm hồn
Bao nhiêu năm lăn lóc với biên cương
Máu chúng tôi thấm vào từng thớ đá
Đá tưởng cứng mà không thể nào cứng nữa
Khi ngấm đầm đìa máu của trai tân
Tên bao người bạn thân
Nằm ở bình độ này bình độ nọ
Tên nghĩa trang chỉ là tên bình độ
Ơi người lính biên cương
Những lá thư gửi về hậu phương
Địa chỉ vẫn là bình độ
Những con số bỗng trở thành quê hương địa chí
Con số kia đã hóa những linh hồn
Đêm ở tiền tiêu mơ những nụ hôn
Pháo giặc xé ngang mộng ước
Gửi cho em nhành hoa nào được
Khi bình độ này anh chỉ đá và tôi
Có ai về xuôi
Cho chúng tôi gửi tên chúng tôi
Chúng tôi có những gương mặt chung nhau
         mang tên điểm cao tên núi
Ấy là biên cương

Mấy chục năm rồi tôi trở lại hậu phương
Tôi có vợ con tôi mang tên làng tên núi
Bạn tôi nằm ở đâu không tên không tuổi
Chỉ mang tên bình độ ở trong tôi!

Nhớ 17.2



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét