Hoa nở cuối con đường
Tháng ba tĩnh yên như
cánh đồng
Hoa của mùa xưa vẫn đỏ
chiều nhức nhối
Anh của mùa xưa đặt nụ
hôn trên đôi môi đợi
Gió của mùa xưa ru diễm
khúc bình yên
Hoa nở cuối con đường là
loài hoa không tên
Những chiều ngọt dư hương
khắc ghi lời hẹn cũ
Trên thân cây gạo tháng
ba vẫn còn in nỗi nhớ
Mùa xuân phát thiệp mời
cho nắng lung linh
Em đi qua tình cờ, anh đi
qua vu vơ
Cuộc hò hẹn ngã tư ánh
đèn vàng lấp lánh
Chiếc khăn len màu hồng ủ
tháng ba bớt lạnh
Em đi qua mùa, anh qua
tháng năm…
Nơi cuối đường, hoa vẫn
đợi gió trăng
Em thích bình minh xanh,
anh thích hoàng hôn đỏ
Chiều giai nhân thơm mùi
hương cõi nhớ
Ta thích hướng về nhau…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét