GIỚI THIỆU CHÂN DUNG HỘI VIÊN
Họ và tên: Hà Thị Sơn
Thúy
Bút danh: Sơn Thúy
Năm sinh: 1939
Nguyên quán: Vũ Tây – Vũ
Tiên – Thái Bình
Hội viên Hội VHNT Đắk Lắk
Chuyên ngành: Văn học
* Tác phẩm đã in:
- Nỗi niềm
(thơ)
- Chút nắng mùa
đông (thơ)
- Miền ký ức
(truyện – tản văn)
- Hơi thở thời gian
(thơ)
* Giải thưởng:
- Tặng thưởng truyện ngắn
- Báo Đắk Lắk, Đài PT-TH Đắk Lắk, Hội VHNT Đắk Lắk.
- Giải B giải thưởng VHNT
hàng năm (2013) của Hội VHNT Đắk Lắk (tập thơ Hơi thở thời gian).
Hơi thở thời gian
Hơi thở thời gian
phập phồng
xé bung
vỏ áo cây già
bật dậy
mầm xanh non tơ
Hơi thở thời gian
mọng căng
làn môi trái chín
ngọt lịm
đong đưa
trên cành
mơn man những giấc mơ
xanh
Hơi thở thời gian
ngập ngừng
cánh lá chao nghiêng
lụa mây bắc cầu đáy nước
cho sợi tơ trời vấn vương
Ta nghe hơi thở thời gian
run rẩy nến lau sương phủ
chim di trú vội theo đàn
nắng chiều một tia sót
lại
sợi bạc trên đầu chói
chang
Phù dung khép cửa nắng
vàng
hạt thơ vùi vào trong đất
ta nghe ngàn sau gió thổi
nồng nàn hơi thở thời
gian.
Thu 2009
Hóa vàng
Hương đã tàn
Bờ xa nắng tắt
Anh bảo: Hóa vàng đi em!
Hóa vàng những chiều thứ
bảy mưa bong bóng
Đạp xe như bay, cười
trong mưa
Rụt rè, bối rối, vu vơ
Ra về, thẫn thờ, tự
trách…
Hóa vàng cả lời thề chưa
có
Mỗi khi trời trở gió
Hoa cỏ may găm đầy tim
Hóa vàng mối tiền duyên
Không nhịp cầu ô thước
Sông Ngân cứ chảy
Con vịt lội nơi nao?
Còn lại giấc chiêm bao
Sao hôm vẫn đó
Mặt hồ giăng giăng sương
phủ
Đơn côi bên bờ liễu rũ
Chiều thu gió về thấm lạnh
Em “hóa vàng” đây anh!
Bốn giờ sáng
Lá cây trinh nữ còn ôm
nhau ngủ
Sương chưa tan trên mặt
lá
Loài người cũng ôm nhau
ngủ
Hoặc không
Trong thơm hương thiên
đường
Hay sặc mùi địa ngục
Sau một ngày là tiên
Sau một ngày là Phật
Sau một ngày là quỷ dữ
Tất cả đều tĩnh lặng
Hoặc như là tĩnh lặng
Chỉ hạt mầm nghe tiếng
mình tách vỏ chui ra
Một cánh chim bay qua
Thảng thốt tiếng kêu nửa
tối nửa sáng…
Có ai giật mình tỉnh giấc
Tự hỏi:
Mình ở giấc mơ nào?
Ban Mê 5.2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét