Vì sao
Xuống biển
Hỏi loài
trai
Vì sao ủ vết
thương thành ngọc
Lên rừng
Hỏi vì sao
Vết đau
trong ruột gỗ lại hóa trầm hương
Em ngược xuôi
Lấm láp bụi
đường
Người đàn bà
chẳng thể ủ vết thương đời mình thành ngọc
Và dấu đau
trong lòng cũng chẳng hóa trầm hương
Cứ hờn cứ
giận cứ nhớ cứ thương
Cứ mặn muối
chua chanh lẽ thường
Và vẫn cứ yêu
Anh
Nếu lại được
sinh ra…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét