KÝ ỨC MÙA
THU
Tản văn
Thoáng chút
ngỡ ngàng và rộn ràng khi mùa thu về. Tháng Tám, mùa thu có cái gì đó dịu dàng
man mác nhưng lại vương vấn chút gì non tơ. Thu chín vàng trên màu lá, trên hương
của loài hoa sữa, trên vị ngọt ngào của hương đồng cỏ nội.
Không hiểu
sao những ngày đầu thu tháng 8 vòm trời cao xanh. Cái cảm giác giao mùa thường
tạo ra cho ta những chống chếnh bất ngờ. Mùa thu cũng như một đời người qua cái
tuổi nồng nhiệt của mùa hạ đến sự điềm tĩnh tự biết của lứa tuổi trung niên,
khi mà tầm nhìn, tầm nghĩ được đúc kết, được thanh lọc thành những kinh nghiệm
sống. Mùa thu sáng nay có gì khác lạ, muôn màu hoa khoe sắc như dồn hết sự căng
nhựa nồng nàn tích lũy, chắt lọc qua nắng gió của mùa hạ để có dịp dâng hiến hết
mình tỏa hương, tỏa sắc. Cùng với bao nhiêu loài quả ríu rít mời gọi chim về. Mùa
thu cứ đến lặng lẽ mà ân nghĩa biết bao khi đất nước Việt Nam ta có riêng một Mùa
thu Cách mạng Tháng Tám. "Mây của ta trời thắm của ta/ Nước Việt nam dân
chủ cộng hòa”. Cách đây 68 năm Cách mạng Tháng Tám như một thiên anh hùng
ca sáng ngời trong lịch sử. Nhân dân khắp nơi nô nức vùng dậy cướp chính quyền
với những vũ khí thô sơ, nhưng đoàn kết đồng lòng tạo thành một làn sóng như
triều dâng, bão nổi. Con thuyền cách mạng dưới sự chèo lái của vị thuyền trưởng
tài ba: Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng ta đã xây dựng nhà nước công nông đầu tiên
“Nước Việt Nam dân chủ cộng hòa” (nay là “Nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt
Nam”) lần đầu tiên có tên trên bản đồ thế giới. Âm vang của bản Tuyên ngôn độc
lập đã 68 năm vẫn còn vang vọng mãi đến muôn đời. Lớp người ngày ấy nay đã thành
ông, thành bà, vậy mà mỗi khi mùa thu về trong lòng họ ai cũng có niềm hạnh phúc
xốn xang nhớ về những năm tháng lịch sử hào hùng ấy. Lớp cháu con kế tiếp sự
nghiệp hôm nay với những tư duy thần thái mới trong công cuộc xây dựng đất nước.
Đại lộ của tương lai đã được mở ra bắt đầu từ những vệt đường mòn thuở ấy. Có lẽ,
trong mỗi chúng ta dường như ai cũng cảm thấy tự hào hạnh phúc. Bởi mùa thu không
những là mùa của Cách mạng Tháng Tám mà còn là mùa khai trường của thế hệ tuổi
thơ, trong mỗi chúng ta không ai quên được dấu ấn đầu đời khi được cắp sách tới
trường. Cái cảm giác nôn nao đến khó tả, bâng khuâng đến xao xuyến và đã trở thành
kỷ niệm khó phai trong ký ức của mỗi chúng ta. Tiếng trống khai trường như một
thông điệp báo cho thế hệ học sinh một năm học mới bắt đầu. Đó cũng chính là niềm
mơ ước, lòng hân hoan bước sáng một chương mới của tuổi học trò. Khắp đường làng
ngõ phố sắc áo tươi mới nhuộm trắng cả con đường. Tiếng râm ran chuyện trò líu
lo như bầy chim vào mùa gặt mới. Mới ngày nào đó các em còn là những búp măng
non mới nhú, vậy mà hôm nay các em đã và đang tiếp nhận những kiến thức của nhân
loại để hoàn thiện mình và trở thành một công dân gương mẫu tương lai của đất nước.
Một mùa thu nữa lại đến ngoài niềm vui, sự hân hoan của các em thì những người
thầy người cô lại thêm một trách nhiệm mới. Ngoài thiên chức của một nhà giáo dạy
chữ, dạy kiến thức, các thầy cô, còn phải kiêm luôn trách nhiệm truyền đạt kỹ năng
sống cho các em, rèn luyện các em thành những con người vừa có tài lại vừa có đức
“Vừa hồng, vừa chuyên”. Để làm tốt trách nhiệm của một nhà giáo trong thời
đại mới, trước hết tự bản thân của những người làm nghề giáo cần phải tự tu dưỡng
chính bản thân mình để làm tấm gướng sáng cho các em noi theo và xã hội kính trọng.
Phải xây dựng nhà trường thành “Môi trường thân thiện” giữa thầy cô và học
trò. Không có bệnh thành tích trong kiến thức, học đường. Có như vậy các em mới
đặt niềm tin tuyệt đối vào tương lai của chính mình.
Mùa thu về
mang theo bao niềm tin, khát vọng cho mỗi con người và là nơi bắt đầu để tuổi
thơ hành trình vào thế giới kiến thức trí tuệ của nhân loại. Âm vang của mùa
thu mãi mãi còn đọng lại trong mỗi trái tim người dân Việt Nam về một nhân cách
Hồ Chí Minh “Tôi nói đồng bào nghe rõ không?”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét