Mùa khô
Gió thổi
bật linh hồn ra khỏi xác
cây nhoài theo
vật vã
kiệt mình
Màu xanh
màu xanh đâu rồi
xơ xác
cao nguyên
phơi ngực trần
bầm đỏ
mặt trời lăn
cao nguyên
phơi ngực trần
bỏng thịt ba-zan
hồn đại ngàn
rú lên trong gió
bốn bề
xác cỏ
bốn bề
bụi đỏ
em nép vào chiều
hai lá mắt xanh…
Ea Súp mùa khô 2001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét