Hoa
Đêm
một màu đen
bí ẩn
quyền năng
xóa vùi
phủ định
mảnh trăng gầy côi cút cuối trời
xa
Tựa vào ánh sáng mong manh
tôi nhận ra
nhánh xương rồng vươn lên mãnh liệt
bằng sức mạnh nỗi đau của đất
những chiếc gai xé toạc đêm đen
Trên đỉnh trời
rưng rưng những nụ hoa nhỏ xíu
đỏ nồng nàn như giọt máu
ứa ra từ vết thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét