Những
con voọc buồn
Trên đỉnh xưa
tôi nhớ lũ voọc buồn
đi tìm bạn
dưới mưa hoàng hôn
bây giờ ngày
dài theo chân Chư Yang Sin
buổi chiều
sụp đổ
đám tối trên
mắt người mênh mông
chỉ còn tiếng
hú vọng từ tôi
vọng lại tôi
Ta tìm chút
gió trên mặt em trống rỗng
trong ngơ
ngác mắt voọc trước họng súng kẻ săn
ngày thổi
qua thổi mãi phía rừng thổi lại
hoa máu vụt
nở lã lay bay
phiêu về phía
biển
ta bỏ bầy đàn
rớt lại em hình hài lũ voọc
ôm vết thương
loài linh trưởng xa rừng bỏ lại
máu óc trong
chiều bỏ lại
bỏ cành rơi
theo
Ẩn phục rừng
cũ ngày mưa
buổi chiều
vây hãm lá ướt
đêm cứ đen
xanh ngày tôi về tóc bạc
loài mưa núi
khóc
những cung đèo
chông chênh
rập rình nỗi
chết
ta ngu ngơ
bầy đàn
hóa mù không
giữa rừng không
đợi người
Có lúc mang
hồn lũ leo trèo ma mãnh
cuốn theo
những cuộc chiến lãnh địa không khoan nhượng
những chiếc
bẫy lửng lơ chờ đợi
treo nghiêng
như mắt em dụ dỗ
Đêm chạy
theo khúc hú buồn
không nơi nương
trú
những con
voọc ngồi
hoang mang
giấu mặt.
Cư Yang Sin, 2.2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét