Răng rứa
con?
Ngày con đi, áo xanh màu lúa
Làng quê ta đỏ đất chiến hào
Kẻng báo động làm bằng vỏ đạn
Lũy tre làng hắt nóng hơi bom
Rau dền gai đâm buốt cả mồm
Nuôi bầy con mẹ vơ bèo, vạt tép
Ngón chân tõe một thời không guốc
dép
Gót thâm bầm, chân nứt nẻ mẹ ơi!
Lá trầu già héo úa trong cơi
Hạt cau chát nằm phơi lăn lóc
Bước chân mẹ một đời khó nhọc
Thương dây trầu rũ bóng dưới thân
cau
Mẹ lại chờ trong hy vọng, thương đau
Bóng người lính khoác ba lô về lại
Răng rứa con? Giận chi mà đi mãi?
Để mẹ chờ bạc tóc – Đá vọng phu…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét