Điềm nhiên cây xanh
Khôn là sao dại là sao
Chuyện vô bổ dễ bàn đạo
đức kinh khó đọc
Đó là lý do tại sao người
ta có thể miên man trăm cười vạn khóc
Lại đứt nối nhọc nhằn
với một nghĩ hai suy
Lúc an nào mấy ai để tâm
quan hoài lo đến lúc nguy
Tiểu thảo dân còn như
vại bình chân nữa là đại mộc quan thụ chúa
Bát quái tứ tượng lưỡng
nghi…
tương khắc tương sinh muôn đời muôn thủa
Biến hóa đến cùng địa
tận thiên lai u u minh minh
hướng vô
cực quay về
Mà than van trách móc
làm chi cuộc sống ngổn ngang
cuộc sống bộn bề
Nhẹ nổi nặng chìm hóa
thân nào chẳng nơm nớp nỗi trời tru
đất
diệt
Thuận lẽ tự nhiên là tột
đỉnh của tầm cao hiểu biết
Năm nghìn chữ uyên thâm
rốt ráo luận bàn ra một lẽ vô vi
Mê là chi ngộ là chi
Chuyện vô bổ dễ bàn đạo
đức kinh khó đọc
Thời gian chẳng thiếu
chẳng thừa cho những cây xanh
biết điềm nhiên trước dâu bể lở bồi nắng mưa cười khóc
Kiên gan rễ bám đất sâu
ngọn kiêu hãnh vươn trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét