Ngẫm Kiều
Ngẫm Kiều thương phận nàng Kiều
Mươi lăm năm ấy… sóng xiêu Tiền Đường
Lênh đênh phận mỏng cánh chuồn
Ngẫm Kiều, lại ngẫm… trăm đường xót
xa
Kiều ơi! Một kiếp tài hoa
Có thân, đày đọa cũng là vì thân
Mưa sa gió táp bao lần
Hỏi vì ai?
- Cũng vì quân hại đời
Bán nhân nghĩa để mua vui
Ba trăm lạng một kiếp người đổi
trao
Đời đau vì những ba đào
Ba trăm năm… trả lời sao cho đành
Phận người vẫn cứ mong manh
Rửa bao nhiêu lệ cho lành vết thương?
Lật trang Kiều giữa đêm trường
Tường mặt vô lại, rõ phường ruồi
xanh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét