Nhà thơ LÊ THỊ MINH NGHIỆM
Biên giới
Dưới chân anh là đất của cha
Trên đầu anh là trời của mẹ
Tất cả đều thiêng liêng
Anh là điểm tựa!
Biên giới nắng lửa
Mùa khô đá đổ mồ hôi
Nước đi đâu suối cạn hết rồi
Giữa cơn khát quả me rừng dịu ngọt
Mùa mưa
Suối thành sông
Rừng càng thâm u sau hai lần đổi gác
Anh ngước nhìn khoảng trời xanh khi lui cơn sốt
Khóm hoa hồng đã nở đầy bông
Biên giới mênh mông
Giữa anh và em là tận cùng nỗi nhớ
Hai nửa vầng trăng hai đầu xứ sở
Cánh mai vàng rực rỡ trời xuân
Biên giới là làng quê
Có mái đình cây đa và con hạc đá
Đường làng ngổn ngang rơm rạ
Mẹ về hương lúa quyện mồ hôi
Biên giới xa xôi
Vẫn gần gũi quá
Đêm nhìn những vì sao lạ
Em lại mơ về biên giới có anh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét