Quà Ban Mê
Một thùng vuông vắn hương rừng
Mở ra… Hà Nội tưởng chừng ngất ngây
Từ xa, quà chuyển về đây
Còn mang gói ghém hơi tay của người
Bơ nằm đông đúc gọi mời
Khi ta bắt gặp nụ cười sầu riêng
Ta: người nhận, rõ ràng tên
Số nhà, điện thoại đúng nguyên, sao nhầm?
Duy còn một nỗi phân vân
Tên người gửi, chẳng một lần viết ra
Chỉ đề “Bạn cũ” qua loa
Để ta lạc giữa bao la bạn bè
Phải lần xuất phát chuyến xe
Mới hay người xứ Ban Mê gửi mình
Tây Nguyên, ta biết bao tình
Bạn bè từ thuở chiến chinh bao người?
Bạn thơ, bạn báo, bạn chơi
Ai người xa cách phương trời nhớ ta?
Nghĩ hoài, chẳng thể đoán ra
Thì thôi: người gửi chính là Ban Mê!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét