Đêm pơ thi
Mượn thổ
cẩm em bảo rằng bản sắc
Còn nụ cười
sơn nữ trốn vào đâu?
Những lúng
liếng môi đưa mắt liếc
Những hở
hang rạo rực bay lên
Nung núc
da thịt
Sexy mời
gọi
Đêm hương
rừng bày mâm cỗ thịt da
Xoang
Xoang
Xoang
Đêm đậm đặc
men nồng lảo đảo
Này tượng
gỗ đừng đem ra thi nhé
Nấp giữa
nhà mồ nghe hồn kể niềm xưa
Cũng sóng
sánh cũng đong đưa đáo để
Mà vui
buồn nhập hồn gỗ ngàn năm
Chẳng đánh
bóng chẳng thèm sơn xanh đỏ
Cứ gồ ghề,
đời chém ngọt vết rìu
Ta nghệ
nhân
Này nhé đừng
phong tặng
Những atâu*
về gọi những vui buồn
Đêm pơ
thi** hương rừng còn lảng vảng
Có điều
gì cứ nói trọn, ta nghe
Này cồng,
này chiêng thay lũ làng lên tiếng
Này rượu
cần ta vít chạm vào nhau
Đêm hương
rừng bày cỗ trên da thịt
Những nồng
nàn réo gọi cuộc vui
Những nhục
dục những hình nhân nung núc
Đêm pơ
thi đưa tiễn về atâu
Kìa atâu
mọc ngay cõi dương trần
Pơ thi
Pơ thi
Pơ thi
Đêm đậm đặc
men gọi thần chết.
* Atâu:
Thế giới của người chết, hồn ma.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét