Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

SỐ: 252 - tác giả PHẠM THỊ NGỌC THANH

NGỮNG GIỌT ĐÊM

Anh có bao giờ thức trọn một đêm
Chỉ để tiếc thương những cung đường không còn hoa cúc tím
Anh đã bao giờ thấm từng giọt đêm chảy xuống
Hoa cỏ nghẹn ngào gẫy ngọn khoảng trời xanh
Đêm nay, đêm mai, người ta cũng giống anh
Thao thức mãi một bình minh chưa tới
Ngôi nhà em ở màu hoa lê vẫn đợi
Năm cánh hoa đầu mùa rụng xuống phía bâng khuâng
Anh có bao giờ thức trắng đợi mưa không?
Gió vẫn gào lên phía cổng ngày xa lắc
Đêm có thể tịnh yên ở một miền đất khác
Ngày có thể ồn ào ở một chỗ không nhau
Những giọt thời gian cứ chảy… phía tim đau
Em cứ mãi làm người đàn bà chờ sau mưa nhặt nắng
Sợ những đêm giật mình thức giấc
Trăn trở một phương trời từng giọt nhớ lăn tăn…



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét