Cảm xúc Đồng
Lộc
Tháp chuông cao sừng
sững giữa trời
Mây trắng xóa bồng bềnh
trên lộc biếc
Xanh bất tận một màu
xanh Đồng Lộc
Nắng mai hồng, như má
tuổi đôi mươi
Những đàn ong bay về
từ khắp mọi nơi
Căng bầu mật nghe xôn
xao rạo rực
Có nhớ chăng đêm bới
tìm gọi “Cúc”
Tiếng khóc gào xé ruột
đến hôm nay
Những anh hùng khắp
nam bắc đông tây
Xin một lần về thắp
hương – Đồng Lộc
Các chị ra đi thản
nhiên trong tiếng bom khô khốc
Hố sâu hoắm rộng dài
tội ác còn đây
Hỡi những ai còn chút
thơ ngây:
“Độc lập tự do không
đổi bằng xương máu?”
Mỗi tấc đất nơi này
còn đâu đây ẩn náu
Xương cốt những anh
hùng chưa biết mặt, biết tên
Ai về kia xin im lặng,
bước êm
Hãy tắt thuốc, các
chị vừa chợp mắt
Suốt đêm qua trên mặt
đường thao thức
Để đoàn xe ra kịp
chiến trường
Những ước mơ đơn sơ,
bài toán chưa làm
Cơm chưa kịp ăn tóc
còn chưa gội
Trước cuộc đời chưa
một lần bối rối
Đi vào cõi vĩnh hằng
bình tĩnh thản nhiên
Rồi mai đây sắt thép
sẽ gỉ mòn
Tên các chị cũng sẽ
thành cổ tích
Lòng kiên trung và
tinh thần bất khuất
Sẽ mãi là hoa bất tử
giữa lòng dân.
Tháng 5.2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét