Buổi chiều
và nỗi nhớ
Có những buổi
chiều
muốn tìm về
một làng xa
say ngất rượu
cần và xoang và hát
vô tư chơi đùa
rủ rì kể lể
những người
nghe mình gà gật hơi men
những bàn
tay lấm lem
nắm tay mình
âu yếm
chẳng chút âu
lo dối lừa
ước gì mình
là tiểu nữ thần
để bay về nơi
cuộc sống mình tin cậy…
Có những đêm
nằm lại một làng xa
chiếc chăn
lành mí nhường tôi
bắp ngô non
mí nhường tôi
rượu cần ủ đợi
lễ cúng nhà rông
ama bảo cứ
uống đi, mai làm ché khác
bên bếp lửa
thâu đêm ngồi nghe kể chuyện
những người
đã khuất những người đang còn
làng có từ
bao lâu không ai nhớ
nhưng chẳng
ai có thể rời bỏ
mái nhà rông
bao đời sừng sững cùng mưa gió
như một ánh
sao cho người lạc tìm về
như một hẹn
thề trăm năm đôi lứa
Có những đêm
ở lại một làng xa
khuya tiếng
chiêng chập chờn cơn say
chập chờn
cuộc chia tay giữa ma – người vĩnh viễn
tôi uống sương,
sao trời, ánh mắt anh như lửa
những tiếng
hú phấn khích, những bước chân phấn khích
thế giới của
riêng tôi đặc biệt cảm nhận
để lại có
những buổi chiều ngồi như gỗ mục
lan man nỗi
nhớ…
lại ước gì
mình là tiểu nữ thần
để bay về nơi
cuộc sống mình tin cậy…
5.3.1013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét