Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013

SỐ: 250 = tác giả VƯƠNG VĂN BẠNG



Mưa vỡ tiếng thầm thì

Em yêu ơi!
Những giọt thương giọt nhớ của trời
Cứ thong thả thấm vào gan ruột đất
Giọt rất trong và thật
Buông mình rồi tan ngay
Không thấy được hình hài
Chỉ ngọt ngào tươi mát

Mưa…
Anh đã yêu em như trời yêu đất
Như nồng nắng ngọt mưa
Giữa cuộc đời quay quắt
Giữa thay tiết đổi mùa
Vắt tim thành bản nhạc
Gieo hồn thành câu thơ…

Mưa…
Muôn giọt tình trong suốt mộng mơ
Rơi rơi đầy ngực đất
Nơi ấy yêu thương phập phồng náo nức
Em như là ngực đất đấy, em ơi!

Mưa…
Không muốn em phải chịu thiệt thòi
Dẫu biết kiếp người là hư, thực…
Anh vẫn yêu em hơn trời yêu đất
Hơn thác lũ suối nguồn hơn xoáy lốc giông mưa!

Mưa…
Bao nhiêu thì đủ bao nhiêu thì vừa?
Khi vụng dại cho đất cằn khô khát
Thì dẫu vậy mưa vẫn nguồn chân thật
Cứ buông mình cho đất, cứ tan đi…

Em yêu ơi! Mưa vỡ tiếng thầm thì…





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét