Bóng cha
Con về tìm bóng cha xưa
Cánh đồng gốc rạ... cha vừa đâu
đây
Con trâu vẫn ngóng buổi cày
Bếp nhà mình vẫn khói gầy thoảng
bay
Con nghe tiếng rít điếu cày
Cha say khói thuốc bước gầy
liêu xiêu
Bóng cha đổ xuống bóng chiều
Cuối thu cả gió bao nhiêu lá
vàng
Một đời cha đã dọc ngang
Trường Sơn khói lửa, Tây Nam
mịt mùng
Những đêm mắc võng ngủ rừng
Giấc mơ dành để rưng rưng nỗi
nhà
Chiến trường rồi cũng lùi xa
Tay buông khẩu súng cha ra cánh
đồng
Mồ hôi lại rỏ ròng ròng
Thắp lên hai vụ trổ bông mùa
màng...
Con về lòng dạ xốn xang
Nơi nao con cũng ngỡ ngàng bóng
cha
Tháng năm rồi cũng phôi pha
Chỉ bóng cha mãi mãi là trong con.
Bài thơ thật sâu lắng, đậm đà tình cha con, của riêng tác giả NĐH, cũng là của mỗi người trong chúng ta...
Trả lờiXóaBài thơ thật sâu lắng, đậm đà tình cha con, của riêng tác giả NĐH, cũng là của mỗi người trong chúng ta...
Trả lờiXóa